Bài học đáng suy ngẫm qua câu chuyện về ngọn nến

Bài học đáng suy ngẫm qua câu chuyện về ngọn nến
DũngViết bởi: Dũng

Bài học đáng suy ngẫm qua câu chuyện về ngọn nến

Tôi là một người rất thích ánh sáng ấm áp, lung linh của những ngọn nến tealight. Tôi là một cô gái. Tôi mơ mộng và lãng mạn. Tôi luôn mơ ước mình là nhân vật chính trong những màn tỏ tình hoành tránh với nến tealight tại Hà Nội như trên mạng vẫn lan truyền. Nhưng cho đến giờ, tôi vẫn chưa từng là cô gái may mắn ấy. Không sao, tôi chỉ buồn một xíu thôi. Bạn biết không nến không chỉ liên quan đến những câu chuyện tình lãng mạn mà còn là nhân vật chính trong một câu chuyện ngụ ngôn mạng thông điệp rất đáng suy ngẫm về cuộc sống, về sự hy sinh.

Chuyện kể rằng, một buổi tối cúp điện, mọi người đều thở dài buồn bã, bỗng một ngọn nến được đem ra đặt ở giữa nhà. Người ta châm lửa và ngọn nến bắt đầu cháy sáng lung linh. Nến vui mừng, nến hân hoan nhận ra vẻ đẹp huyền ảo của mình, chưa hết nó còn giúp cho mọi người có ánh sáng. Và nghe kìa, mọi người đang trầm trồ khen ngợi nói: "Ôi chao, ngọn nến sáng quá, đẹp quá, lung linh quá...". Cả căn nhà cứ rộn ràng, ấm áp hẳn lên. Nghe thế, thấy thế, ngọn nến lại càng “sung” nó dùng hết sức mình để tỏa sáng, để ánh lửa nhỏ xinh của mình đẩy lui được bóng tối chung quanh.

Bỗng nó phát hiện ra những dòng sáp nóng từ trên đầu nó đã bắt đầu chảy ra, lăn dài dọc theo tấm thân gầy. Nó cảm thấy càng lúc nó càng bị lùn xuống, ngắn đi, ngắn thêm một chút, rồi lại thêm một chút nữa...Cho đến lúc nó thấy mình như chỉ còn lại một nửa so với lúc ban đầu, nó nhìn lại mình, giật mình, thảng thốt: "Chết thôi ta mà cứ cháy sáng mãi thế này thì chẳng mấy chốc, ta sẽ tàn lụi mất thôi, sẽ tan biến! Tại sao? Tại sao ta lại phải hy sinh một cách thiệt thòi, oan uổng và ngu ngốc như vậy chứ?". Tự nhủ, ngắm nghía lại bạn thân, ngần ngừ trong giây lát, ngọn nến đã quyết định nương theo một cơn gió thoảng để tự mình tắt phụt đi. Tất cả chỉ còn lại một sợi khói mỏng manh.

Mọi người trong phòng chợt nhốn nháo bảo nhau: "Thôi chết! Tắt mất ngọn nến rồi, tối quá, làm sao bây giờ?". Ngọn nến cảm thấy thật tự hào về quyết định của mình, nó tự nhủ: “Mình làm thế mọi người mới thấy được tầm quan trọng của mình, rồi tất cả sẽ rối lên khi không có mình thôi”. Khi ngọn nến vẫn đang nâng nâng trong cảm giác hãnh diện thì có một người bình tĩnh lên tiếng đề nghị: "Nến dễ bị gió thổi tắt lắm, để tôi đi tìm cái đèn dầu cho đảm bảo!". Và thế là chỉ ít phút sau người ta đã tìm và thắp sáng được cây đèn dầu cũ. Còn cây nến thì người ta bỏ nó vào ngăn kéo, đóng lại một tiếc khô khốc.

Ngọn nến buồn thiu, thế là từ nay nó khó mà còn có dịp được cháy sáng nữa. Nến lúc này mới hiểu ra rằng: "Đời tôi là để cháy sáng, cháy sáng đến tiêu tan đi cho mọi người, cho dù tôi chỉ có thể cháy sáng với một ánh lửa nhỏ nhoi, bởi vì tôi là một ngọn nến...". Cuộc đời chúng ta cũng như ngọn nến vậy. Nỗ lực học tập, lao động, cống hiến hy sinh vì người khác có thể khiến chúng ta già đi, xấu đi, sức khỏe yếu kém đi, nhưng đó mới là một cuộc sống thực sự, một cuộc sống có ý nghĩa.

Tôi đang sống tại Hà Nội, tôi thường không dùng nến cây mà chủ yếu là dùng nến tealight, nến cốc, chúng không chảy sáp nóng ra ngoài, không dễ tắt cũng không tạo ra những vệt khói mỏng manh nữa, nhưng mỗi khi tắt nến, thổi nến, tôi vẫn luôn nhớ lại cậu chuyện này, để nhắc nhở mình sống có ý nghĩa hơn.

 

Viết bình luận:
popup

Số lượng:

Tổng tiền: